Từ xa Khang đã thấy Tuyết đang ngồi uống nuớc với một vài cô bạn trong cơ quan. Vừa tấp xe vào thì Tuyết đã ùa ra nhảy lên xe Khang ngồi rồi dang tay vẫy chào đồng nghiệp đang nhìn theo đầy thắc mắc .
Ngồi phía sau Khang, Tuyết vòng tay qua eo ôm chặt cứng làm Khang thấy ấp úng truớc cử chỉ âu yếm bất ngờ này của cô bạn . Thực ra Khang và Tuyết vào làm trong cục hàng không dân dụng cùng thời điểm như nhau. Lúc truớc hai nguời chỉ quen biết như thuờng, nhưng rồi càng lúc nhu cầu công việc càng làm cho Khang có nhiều cơ hội giao tiếp với Tuyết hơn. (Truyện từ Cõi Thiên Thai) Còn Tuyết truớc giờ có nhiều chàng trai đã đến với cô, nhưng họ chỉ xuất hiện đuợc một thời gian thì thôi không thấy nữa! Nghe nói Tuyết thuộc hạng con gái thay bồ như thay áo, với cô tình yêu chỉ là trò chơi cút bắt!
Anh đưa em đi đâu đây? Tối rồi đó nghen! Em về trễ má la em cho coi!
Lớn rồi mà cứ như còn bé không bằng! Khang càu nhàu với Tuyết .
Khang đảo một vòng rồi quyết định tìm một qúan cơm thanh lịch vắng vẻ xà vào . Buổi chiều ở thành phố nghet nguời đi chơi lẫn nguời tan sở tấp nập va oi bức . Vào trong là một không gian yên tĩnh lạ lùng cùng và một không gian thoải mái êm dịu . Hai nguời đi vào theo sau một cô gái măc áo dài duyên dáng . Họ ngồi ở một cái bàn phía trong góc với một ánh sáng chỉ đủ nhìn mặt nguời đối diện .
Tuyết dùng gì? Cho em phần cơm tối số 2! Uống gì không? Cam vắt okê! Khang gọi cơm và nuớc uống rồi nhìn theo sau dáng cô gái buớc đi thoăn thoắt! Tuyết liếc thấy như vậy thì tủm tỉm cuời: Anh thích cô ta lắm phải không? Anh cũng dê xồm lắm đó nhe! Thấy cô ta mặc áo dài xinh xinh, mình thấy thích vậy thôi! Không lấy vợ đi, mai mốt "thích" gì vợ cho! Như hiểu ý Tuyết, Khang hơi suờng suợng trả lời: Con trai sự nghiệp đi đầu mà! Bộ chỉ biết sự nghiệp rồi khỏi lấy vợ sao? Sẽ lấy, nhưng vào lúc thích hợp mới đuợc! Bây giờ chị coi, luơng không đủ sống lấy vợ sao nuôi nổi!?? Vậy mà dám đưa mình vào trong này, sang vậy lát nữa không có tiền trả đâu đó nhe, đừng bắt em ở lại rửa chén! Cái này ...lâu lâu đặc biệt, nó khác! Khang đang nói thì cô áo dài dọn cơm và nuớc uống ra cho hai nguời . Tuyết nhân tiện định phá Khang một mách nên hỏi cô gái: Em mặc áo dài đẹp ghê đi vậy đó, dáng em mặc áo dài hợp lắm! Em tên gì vậy! Dạ em tên Tú Trinh. Cám ơn chị nhé . Em mặc vì bị ở đây đâu cho em mặc áo tây váy đầm như chị, nếu đuợc mặc như chị em mới thích . Nhìn chị sang trọng qúa . Anh chị là vợ chồng phải không? Khang tính chen vô nhưng Tuyết hớt luôn: Làm gì có, chị với anh này là đồng nghiệp . Ảnh đang than chưa tìm đâu ra cho có vợ, thấy em xinh vậy để chị làm mai cho nghen! Cô gái nghe nói mắc cở đỏ cả hai má làm cô nhìn càng dễ thuơng thêm. Cô bào chữa: Em đâu dám ...trèo cao chị chọc em mắc cở! Có gì mà trèo cao? Chị thấy ảnh nhìn em như bị mất hồn vậy đó . Thôi nhe, tui đâu có bị ế đâu mà đòi ép gả ở đây vậy ? Khang cự nự như không vừa ý . Tuyết thấy vậy cuời khì: Ảnh quê rồi kìa! Con trai gì mà khó tánh qúa! Cô gái cúi mặt rồi ngoảnh đi một mách . Khang cũng nhìn theo sau nhận xét cái lưng ong thon thon và mái tóc thề dài muợt đẹp vô cùng làm anh bất chợt thấy như hụt hẫng cái gì! Tuyết đá giò anh ta một cái rồi nói: Kết cô bé rồi phải không? Bộ nó đẹp lắm sao? Đâu có ...À mà thôi hỏi chuyện đàng hoàng nè! Chuyện gì ?? Chị đọc quyển nhật ký chưa? Nói thiệt đi! Nói rồi . Chưa đọc mà . Vậy thì quyển nhật ký này mình phải tìm cách ếm lại không mang cho văn phòng bộ nội vụ đuợc đâu? Sao vậy!?? Tuyết hỏi ngay. Có chuyện ...không ổn trong đó! Có bí mật gì không thể biết chăng?? Thực ra mình chưa đọc hết, nhung nó nhiều chuyện "phức tạp" lắm ?? Phức tạp thế nào ?? Tuyết trố mắt hỏi Khang. Phức tạp ở chỗ cô ta thuật những chuyện cô ta làm! Thì cái đó có sao? Nhật ký mà! Không lẽ còn chuyện gì hơn thế nữa!? Khang gật đầu đồng tình với Tuyết . Vốn thông minh nên Tuyết biết chút đỉnh chuyện gì rồi nên cô hỏi tiếp: Có phải cô ta nói chuyện lăng nhăng trong giới quan chức chính phủ!? Còn nhiều chuyện đang diễn ra trong cái công tác "phong thần" gì đó! Phong Thần ?? Là gì ? Đó là một cái tên cho một công tác bí mật đuợc tiến hành bởi trung uơng. Cha! Rắc rối nhỉ!? Anh cho em xem sớ qua đuợc không? Không mang theo bên mình . Còn để ở nhà . Muốn đọc ghé sang hôm nào cho đọc . Thôi đi ngay bây giờ nhé! Sao gấp vậy ?? Chuyện quan trọng mà! Khang gọi tính tiền . Cô bé mặc áo dài lon ton đi ra với tấm hóa đơn rồi đưa cho Khang mà đung đưa ánh mắt thăm dò . Thấy Khang ghi tính ra rồi móc túi trao tiền cho cô gái . Cầm tờ hóa đơn cô gái thấy có số điện thoại của Khang đã ghi trên đó . Khang nháy mắt ra hiệu cho cô bé mà cuời tình . Cô bé làm như không biết cầm lấy rồi đi ngay.
Tuyết theo Khang về nhà tại một xóm ổ chuột bên kia cây cầu . Đuờng xá chạng vạng tối, Khang phóng xe vùn vụt lao nhanh. Về nhà Tuyết thấy cảnh trống trải đồ đạc khá ngăn nắp không như cô tuởng về một chàng độc thân. Khang sống một mình với một cái... hồ cá vàng có ba chú bơi lội bên trong. Tuyết đứng ngoài phòng khách nhìn xung quanh như tìm cái gì . Bất chợt cô la lên: Anh ở một mình buồn thiệt hen? Đây là hình gia đình anh đó hả ? Cũng quen rồi! Ừ, nhà mình có bốn nguời thôi! Ông bà già ở quê lâu lâu cũng lên thăm mình . Còn con nhỏ đó là em mình đó! Năm nay nó sắp lên đại học rồi . Nhìn anh giống ba anh ghê! Giống chỗ nào ?? Giống cái mũi nè, rồi giống cái nét cuời nữa! Khang đi lấy nuớc ra mời Tuyết xong ngồi xuống ghế mở ti vi xem. Tuyết hỏi: Quyển sách đâu? Ừ nhỉ! Khang đi vào trong một lát cầm quyển sách ra đưa cho Tuyết! Em xem coi có gì trong này mà anh nói ghê lắm! Cứ đọc đi, nhưng đừng mang về mình cần xem cô ta nói về công tác và điều gì xảy ra truớc khi vụ rớt máy bay. Tuyết ầm ừ rồi ngồi đó lật quyển sách ra xem. Còn Khang ngồi phía ghế sa lông xem ti vi, lâu lâu liếc trộm xem Tuyết phản ứng ra sao. Một lát thấy Tuyết hết trố mắt lại đỏ mặt rồi như lật nhanh cho qua hết quyển sách . Tần ngần một lát rồi nói: Sách này con gái như em không đọc nổi! Sao cô bé này táo bạo qúa! Không phải chị nói phụ nữ càng đẹp càng "phức tạp" sao? Cô bé này cũng vậy đấy! Anh đọc đến đâu rồi ?? Tuyết lẳng lơ hỏi . Khang bất chợt bắt gặp ánh mắt hừng hực của Tuyết! Anh ta tự nhiên thấy ra ở đây chỉ có hai nguời . Khang ngồi xích lại gần Tuyết đưa tay đặt lên quyển sách Tuyết đang đặt trên hai đùi mình . Thay vì lấy quyển sách lại, nhưng Khang lại luồn tay xuống duới váy ngắn của Tuyết mà mò mẫm vào trong. Tuyết nhùng nhằng rồi khép hai đùi lại như ngạc nhiên hỏi: Anh kiếm gì thế ?? Khang mỉm cuời: Kiếm quyển sách! Nó nằm trên đùi em mà!? Khang không nói tiếp tục đi sâu vào cấm địa của Tuyết . Anh ta mò tay bên duới cái váy rồi chạm phải lớp vải mịn màng của cái quần lót bên trong. Khang mạnh dạn lách ngón tay mình rồi đưa vào bên trong. Một cảm giác uơn uớt ngón tay của Khang làm anh ta hưng phấn thêm lên nên ấn mạnh ngón tay vào . Tuyết ngồi đó thỉnh thoảng lấy tay đánh nhẹ mấy cái lên lưng Khang như phản kháng, nhưng qúa yếu ớt nên Khang càng làm già . Anh ta nhìn thẳng vào mắt Tuyết rồi nói: Tối nay, Tuyết ở lại đây nhé ?? Tuyết không nói gì, chỉ khẽ gật đầu như đồng ý . Khang cuời đắc chí bèn xốc nguời Tuyết lên bế cô nàng đi thẳng vào phòng minh. Tuyết nằm gọn trong tay Khang cho tới khi cô cảm giác mình đuợc đặt lưng lên một lớp nệm mềm mại dễ chịu . Tuyết hỏi như đố: Anh tính làm gì em đó!? Khang không nói chỉ đứng nhìn Tuyết đang nằm ngửa giữa đống chăn nệm. Khang nói: Tuyết đẹp lắm! Tuyết làm điệu hờn ghen: Sao bằng cô gái áo dài của anh! Khang làm tỉnh: Mỗi nguời mỗi vẻ, muời phân vẹn muời! Đuợc chưa? Em không đuợc vẹn muời đâu. Không tin đâu! Khang nói xong nhào tới ngồi trên bụng Tuyết và bắt đầu cởi những nút áo sơ mi trắng của Tuyết ra. Tuyết với Khang đã "qua lại" rồi nên không có mắc cỡ gì nên Tuyết cũng nhanh tay tháo khuy quần của Khang ra. Hai nguời vừa cuời vừa giỡn trong lúc "trấn lột" quần áo nhau. Cuối cùng thì Khang đã lột toàn bộ áo quần của Tuyết ra, còn Tuyết thì vẫn phải loay hoay với cái áo của Khang. Khang đứng dang ra, đưa tay cởi quần áo mình ra truớc mặt Tuyết . Hai nguời hoàn toàn trần truồng, có điều Tuyết đang kéo cái mền lên che lấy hạ bộ mình mà xem Khang cởi quần . Khang đưa tay kéo cái mền ra rồi đưa tay dạng hai đùi Tuyết ra. Khang nhìn cái chùm lông đen đen nằm giữa hai đùi Tuyết mà nuốt nuớc miếng đánh "ực"! Khang từ tốn cúi xuống sát háng của Tuyết mà hôn nhè nhẹ lên cái mu. Tuyết mỉm cuời dang háng mình rộng ra đón nhận Khang. Như đuợc ban phép lệnh Khang vục mặt vào háng Tuyết mà hít ngửi rồi thè luỡi ra tách hai miếng mép ra. Một vị chua chua mằn mặn nơi đầu luỡi làm Khang thấy tê tê khó tả . Anh ta làm quen với mùi ấy bằng cách dùng luỡi mình quét một "tour" khắp luợt từ bẹn háng tới mòng đốc, rồi dừng lại nơi "cửa mình" của Tuyết mà mút mút . Tuyết rên khe khẽ, nàng thấy háng mình càng lúc càng ra nuớc không biết là nuớc miếng của Khang hay nuớc của mình nữa! Tuyết thấy hai má mình nóng hổi, toàn thân mềm nhũn khi cái luỡi của Khang thọc sâu vào bên trong làm nó kêu "chép chép"! Nhột nhạt lẫn sung suớng, Tuyết đưa hai tay xuống duới vò tóc Khang rồi nắm chặt lấy mà ép sát vào háng mình . Khang cặm cụi bú liếm như một nhiệm vụ phải hòan tất . Có lẽ Tuyết đã đạt khoái cảm, nên chỉ thấy nàng nằm đờ đẫn hai chân hết co lên lại duỗi thẳng ra liên hồi . Khang đứng dậy móc buồi mình lên, cầm trong tay phẩy phẩy giữa hai chân Tuyết . Khang chống tay xuống ngang bụng Tuyết rồi ấn nguời xuống, con cu chui vào lồn Tuyết nhẹ nhạng . Khang nằm xuống cho cơ thể mình ép chặt vào nguời Tuyết, hai chùm lông cạ vào nhau sột xoạt cảm giác dính chặt nhau. Khang nhìn mặt Tuyết thấy nàng cũng nhìn mình . Mỉm cuời một cái rồi Khang nhấp liên hồi vào nguời Tuyêt. Khang làm đuợc khoảng hai trăm cái thì ngừng để lấy hơi. Tuyết vùng dậy đè Khang nằm xuống còn nàng chủ động leo lên nguời Khang cầm lấy con cu mà ấn vào giữa háng mình rồi ngồi xuống cho đến lút cán . Oăn oại khoảng nủa giỡ thì mồ hôi ra đẫm cả giuờng . Khang rút ra và kéo Tuyết buớc xuống giuờng . Tuyết đi theo ra đến cái bàn thì Khang đẩy Tuyết chúi lên bàn nằm úp nguời hai chân đứng thõng xuống duới nhón lên. Từ sau Khang buớc lại chỉa con cu vào tách hai cái mông ra. Tuyết đưa tay ra sau banh cặp mông ra cho Khang dễ dàng chui vào . Với thế đứng kiểu này Khang chơi mạnh hơn, mỗi cú dập như phóng cả sức lực vào bộ mông bóng luợn cua Tuyết . Nằm úp như vậy Tuyết thấy mệt mau hơn vì hai chân không có thế dựa nàng phải nhón lên để cho Khang làm từ sau. Khang bế xốc Tuyết lên như vậy rồi hai nguời vẫn dính vào nhau cùng lúc lảo đảo ngã về phía cái thảm duới đất . Tuyết vãn cảm giác đuợc con cu của Khang nằm trong háng mình . Tuyết hỏi: Anh ra chưa? Sao hôm nay trâu vậy ?? Khang ghì chặt nguời Tuyết nhưng vẫn chưa chịu ra. Tuyết thoát ra khỏi sức kềm của Khang rồi xoay đầu lại nắm lấy cu Khang bỏ vào miệng mình mà nút . Khang nằm ngủa trên tấm thảm hai mắt nhắm nghiền! Bất chợt hình ảnh của Quỳnh Huơng hiện lên trong đầu anh ta. Khang thấy hưng phấn thêm rõ rệt, cùng lúc Tuyết vẫn mút cu duới kia làm anh ta thấy suớng vô tả! Khang tuởng tuợng Quỳnh Huơng đang làm tình với mình . Khang ghì chặt đầu Tuyết vào rồi phóng ào một luồn tinh dịch ra. Tuyết vừa bắt gặp cảm giác nong nóng lờm lợm nơi đầu luỡi là buông ngay tay ra để nhả cặc Khang ra. Khang phóng phùn phụt ra tấm thảm trong khi Tuyết dùng tay vọc lên xuống cái duơng vật cho ra hết những cơn dục vọng của Khang. Nhìn Tuyết mà Khang muờng tuợng ra Quỳnh Huơng xinh đẹp với đôi môi mọng đỏ uớt đẫm . Khang khoan khoái nhìn Tuyết mỉm cuời rồi kéo Tuyết lên nằm trên ngực mình để ôm ấp . Lúc đó đã hơn chín giờ tối.